Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời

(Banker.vn) - Có những lần gặp gỡ, tưởng chỉ thoáng qua, nhưng để lại trong ta một điều gì đó, như là chấp niệm, như là ước mơ, đến mãi về sau…

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Phan Thị Huyền My, công tác tại Ngân hàng Nhà nước chi nhánh tỉnh Đắk Lắk.

Ngày còn bé, tôi ở một phố huyện nghèo, cách xa thành phố cả trăm cây số, tôi chỉ nghe về nơi ấy qua câu chuyện của người lớn. Đó là nơi những ngọn đèn đường xanh đỏ sáng thâu đêm, nơi hàng quán nhộn nhịp, những tòa nhà cao san sát. Trong trí nhớ của tôi khi ấy đầy ắp tưởng tượng về tòa nhà mọi người hay kể là đẹp nhất, sang nhất, đặc biết hơn là mọi nhân viên công sở ở nơi ấy chỉn chu đến từng nụ cười – Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn.

Mãi cho đến khi gia đình tôi có điều kiện hơn, tôi được lên thành phố đôi lần. Vào những dịp như thế, tôi sẽ có cơ hội đi lướt qua Ngân hàng, tòa nhà phong cách Pháp, nằm trang trọng trên con đường đẹp nhất thành phố. Trong đôi mắt của một cô bé, tòa kiến trúc ấy chứa thật nhiều ước ao, vừa xa lạ nhưng lại vừa mê hoặc.

Một buổi chiều tháng Sáu, đặc biệt hơn mọi buổi chiều khác, tôi được mẹ dẫn đến nơi mà tôi đã dành thật nhiều mơ ước, thật nhiều tò mò suốt cả tuổi thơ ấy. Hôm đó, tôi cùng mẹ đến ngân hàng làm thủ tục mở thẻ, tiện cho tôi đi học xa nhà. Chỉ vậy thôi nhưng tôi đã thức trắng đêm hôm trước. Khi ấy, tôi cũng tự hỏi, không hiểu vì sao mình lại dành thật nhiều cảm xúc như thế. Chỉ biết rằng sáng hôm sau, tôi nhận ra rằng, mọi sự chờ đợi của mình là xứng đáng. Từ khi tôi bước chân vào ngân hàng, mọi thứ đều vô cùng chỉn chu. Từ bác bảo vệ nghiêm nghị nhưng lịch sự tôi gặp ngoài cổng, hàng cây cảnh trưng bày ở lối vào, sảnh chờ bóng loáng, không dính một chút bụi đến quầy thủ tục vô cùng thứ tự.

Những anh chị nhân viên, mang trên mình bộ đồng phục phẳng phiu, tác phong chuyên nghiệp, vẫn giữ sự bình tĩnh và niềm nở dẫu khách hàng luân phiên thật nhiều. Chị giao dịch viên tiếp nhận hồ sơ của tôi, đã kiên nhẫn giải thích cho tôi về những điều tôi còn chưa hiểu, dù giải thích vài lần, giọng chị vẫn từ tốn, khiến mẹ và tôi yên tâm vô cùng.

Câu chuyện ngày hôm ấy nuôi nấng trong tôi thật nhiều động lực, ấp ủ trong tôi ước mơ trở thành một giao dịch viên ngân hàng, vì trong tiềm thức của tôi, hình ảnh người nhân viên ngân hàng là hình ảnh lịch thiệp và tận tâm nhất. Sau này, khi tôi lớn lên, được đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người, kì lạ thay những kí ức đẹp nhất của tôi vẫn đặt ở tòa nhà cổ kính nơi thành phố của tôi. Để rồi hôm nay, ngồi viết những dòng này với tư cách một chuyên viên ngân hàng, nhớ lại những cảm xúc của mình, tôi càng thêm trân trọng nghề nghiệp, càng thêm cố gắng để biết đâu, mai này tôi lại trở thành hình ảnh đẹp trong mắt cô bé ngây thơ nào đấy chăng?

PHAN THỊ HUYỀN MY

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ