LienVietPostBank​​​​​​​ - Nơi tôi dừng chân…

(Banker.vn) Khoác trên mình chiếc áo vest cùng chân váy ngắn, có kèm chiếc nơ xinh xinh ở cổ áo. Tôi dần cảm nhận được đây là những bước đi đầu tiên trong con đường sự nghiệp của mình. Cũng từ đó, tôi bắt đầu thấu hiểu những vất vả, nhọc nhằn của nghề...

Bài dự thi "Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Dương Thị Vân công tác tại Ngân hàng TMCP Bưu Điện Liên Việt (LienVietPostBank) Chi nhánh Thái Nguyên.

Nếu ai hỏi tôi thích mùa gì trong năm nhất, tôi sẽ dõng dạc trả lời rằng đó là mùa xuân. Chẳng phải ngẫu nhiên, mùa xuân trở thành nàng thơ kiều diễm trong con mắt si tình của các thi nhân. Là mùa của sự sống nảy nở sinh sôi, mùa của tình yêu và hạnh phúc. Cũng như bao người, tôi yêu và khát khao mùa xuân tới - mùa xuân của đất trời và cũng là mùa xuân của lòng người.

Khi cái Tết truyền thống mới qua đi, điểm vài cơn mưa phùn đầu mùa, hoa ban đua nhau khoe sắc. Ấy cũng là lúc tháng 3 vừa tới. Đối với mọi người, tháng 3 có thể đem lại ý nghĩa bởi ngày Quốc tế phụ nữ, có ngày Quốc tế hạnh phúc hay chỉ đơn giản là ngày Valentine trắng của các cặp đôi đang yêu. Đâu đó cũng sẽ có chút mong đợi. Nhưng còn với tôi, đây là tháng mà tôi cảm thấy có ý nghĩa nhất trong năm, bởi nó gắn với kỉ niệm đặc biệt nơi tôi đang công tác “Ngày kỉ niệm thành lập Ngân hàng TMCP Bưu điện Liên Việt” hay gọi với một cái tên thân thương gần gũi hơn đó là sinh nhật người bạn mà tôi đã, đang và sẽ gắn bó lâu dài.

Ngồi bên cửa sổ ngắm những cơn mưa nhẹ nhàng đến, ngắm dòng người vội vã đi nhanh cho kịp giờ học, giờ làm. Tôi chợt nghĩ vu vơ về tôi của nhiều năm về trước, khi mới bước chân vào nghề.

Tôi cũng không biết phải bắt đầu kể từ đâu khi có quá nhiều ý nghĩ hiện lên trong đầu. Thôi thì bắt đầu từ ước mơ vậy. Bản thân tôi không phải là con người có ước mơ lớn, lúc thì thích làm nghề này, lúc thì lại cái khác. Và không biết do đâu, cái duyên đã đưa tôi đến với ngân hàng. Khi còn ngồi trên ghế của giảng đường đại học nhìn thấy anh chị tươi tắn trong bộ áo vest trông thật gọn gàng, xinh xắn, tác phong thì chuyên nghiệp và rất dễ gần, bao ngưỡng mộ lại tràn về trong tôi. Khi ấy, tôi quyết định sẽ theo đuổi nghề ngân hàng và tự nhủ sẽ nỗ lực hết sức để mình cũng sẽ được là một phần trong gia đình nhỏ ấy.

Mang theo niềm đam mê và sự ngưỡng mộ, tôi bắt đầu ứng tuyển vào làm tại Ngân hàng TMCP Bưu điện Liên Việt. Bao sự chờ đợi và mong mỏi, cuối cùng may mắn đã mỉm cười với tôi khi tôi được thông báo mình trúng tuyển làm tại Ngân hàng TMCP Bưu điện Liên Việt tỉnh Thái Nguyên.

Khoác trên mình chiếc áo vest cùng chân váy ngắn, có kèm chiếc nơ xinh xinh ở cổ áo. Tôi dần cảm nhận được đây là những bước đi đầu tiên trong con đường sự nghiệp của mình. Cũng từ đó, tôi bắt đầu thấu hiểu những vất vả, nhọc nhằn của nghề....

Là người tiếp xúc trực tiếp với tiền nên chữ cẩn thận phải đặt lên hàng đầu. Tôi nhớ những ngày đầu bỡ ngỡ cầm cục tiền to tướng bỏ vào máy đếm mà tay vẫn còn run; lỡ mà không phát hiện ra tờ tiền giả lẫn trong đó thì tháng đó tiền lương giảm đi một chút; lỡ mà có sai một con số thôi cũng sẽ gây ra nhiều phiền phức.

Có đôi khi gặp khách hàng khó tính mà vẫn phải kiên nhẫn giải thích; tận tình tư vấn. Bởi lỡ khách hàng không vui, không hài lòng mà nặng lời cũng chỉ biết ấm ức chạy vào toilet khóc rồi lại lau sạch nước mắt để trở ra tinh tươm như cũ.

Ấy vậy mà có lúc cũng vui lắm chứ; chỉ cần thấy nụ cười hài lòng của khách hàng khi về là bao mệt mỏi chạy biến đi đâu mất.

Là có ngày gặp bác khách hàng lớn tuổi mặt đầy bối rối khi được yêu cầu ký tên; nguệch ngoạc mãi mới viết được tên mình rồi bẽn lẽn đưa ra.

Là những ngày trời đẹp khách hàng ở đâu xếp kín trước mặt; chưa kịp phát hoảng đã thấy giám đốc bước vào thu giúp tiền; nhân viên tư vấn chạy tới phân luồng và hướng dẫn khách viết chứng từ, anh bảo vệ chẳng biết làm gì ngoài phô tô giúp các em tờ giấy, còn khách hàng thì vẫn kiên nhẫn đợi chờ.

Là những ngày anh chị em trong cơ quan xúm lại để bất ngờ tổ chức sinh nhật cho các thành viên, nào là ăn uống, giao lưu đầy ắp tiếng cười. Những lúc ấy, dường như bao mệt mỏi vì phải đối mặt với lượng công việc lớn những ngày đông khách đều tan biến. Mọi người quây quần bên nhau như xóa tan bao sự vất vả trên những khuôn mặt ấy.

Là những ngày quan trọng trong năm của các chị em phụ nữ. Các anh em ai nấy cũng đều ga lăng để gửi những lời chúc ngọt ngào, kèm những món quà nhỏ đầy yêu thương. Ít thôi nhưng thế cũng đã đủ để ấm lòng chị em phụ nữ. Đó là nguồn động viên lớn lao để mỗi ngày đi làm với tôi đều là một ngày vui.

Đâu chỉ có thế, các hoạt động Đoàn thể cũng đều được tổ chức hết sức dày công và tâm huyết: Ngày hội gia đình mỗi năm – đều ghi lại dấu ấn khó quên đối với mỗi gia đình nhỏ. Ngày lễ kỷ niệm cho phái nữ được tỏa sáng trong chiếc áo dài LienVietPostBank.

Là những chuyến đi tình nguyện đến những vùng khó khăn ở xa.

Anh chị em không ai bảo ai, đều đồng lòng giúp đỡ mà không một câu than mệt, vẫn những nụ cười tươi rói trên môi. Rồi cả những lần giao lưu ngày hội thể thao giữa các đơn vị với nhau, đó là cách chúng tôi giải tỏa căng thẳng hữu hiệu nhất.

Tôi từng nghe người ta nói làm ngân hàng là nghề an nhàn, sung sướng mà hái ra tiền. Mỗi Tết về quê hàng xóm lại hỏi “năm nay được thưởng trăm triệu không con”?

Báo chí cũng hàng ngày đưa tin các vụ sai phạm; các cú trượt chân sa ngã; suy thoái đạo đức từ nhân viên tới lãnh đạo cấp cao. Với tôi, đằng sau những gam màu xám và ngay cả những vầng hào quang rực rỡ; đó là một màu trắng thuần khiết của những trái tim yêu nghề và yêu người.

Tôi cũng từng nghe đâu đó rằng màu trắng thật ra là tổng hợp của nhiều màu. Cũng như trái tim của chúng tôi; dù bao vất vả nhọc nhằn thì cũng chắt chiu lọc ra những nụ cười rạng rỡ nhất dâng lên đời mỗi sáng mai mở quầy.

Nơi đây, tôi học những bài học đầu tiên về cách một ngân hàng hoạt động; rèn luyện cho mình kỹ năng lắng nghe; kỹ năng giải quyết vấn đề và cả cách sắp xếp công việc; để đảm bảo mọi thứ trôi chảy và tốc độ nhanh nhất cho cả các khách hàng khó tính nhất. Nơi đây, tôi cảm nhận được sự sẻ chia của đồng nghiệp; sự ấm áp của tình người và tôi học cách làm việc một cách bình tâm và yêu thương nhất.

Ấy vậy mà “Người bạn” của tôi cũng sắp tròn 13 tuổi rồi đấy. Trải qua bao thăng trầm, khó khăn, nhưng cũng không kém đi những khoảnh khắc hạnh phúc cùng nhau. Tôi vẫn ở đó, luôn sẵn sàng đồng hành tiếp cùng các bạn trong những chặng đường tiếp theo. Để cùng nhau viết tiếp nên những kỉ niệm, những dấu ấn đáng nhớ trong mỗi chúng ta. Chúc cho Ngân hàng TMCP Bưu điện Liên Việt sẽ càng trưởng thành, vững vàng và luôn là nơi để trở về của tất cả anh chị em trong Đại gia đình thân thương ấy nhé.

 Chúc mừng sinh nhật tuổi 13!

DƯƠNG THỊ VÂN

Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục