Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Hado, công tác tại Ngân hàng TMCP Ngoại Thương Việt Nam (Vietcombank) Trung tâm tài trợ thương mại.
Yêu là vui, là buồn, là giận, là thương
Yêu là hi sinh
Yêu là khi muốn từ bỏ, nhưng vẫn nuôi hi vọng, và cho nhau một cơ hội...
Trước đây chưa bao giờ tôi từng nghĩ mình sẽ không làm ngân hàng. Từ cái thuở còn ngồi ghế nhà trường nghĩ về tương lai, hay lớn lên một tí, được đi nước nọ nước kia, tôi lại càng mê mẩn sự chuyên nghiệp, sự duyên dáng, sự bận rộn của những con người làm ngành dịch vụ này.
Cái duyên ngân hàng đến với tôi cũng tình cờ. Tôi mệnh mộc, vốn thích màu xanh. Khi đó người yêu tôi ở Sài Gòn. Tôi khăn gói theo trai vừa lúc bank xanh lá tuyển dụng cho Trung tâm tài trợ thương mại phía Nam mới thành lập. Lúc đó tôi nghĩ có lẽ là duyên phận.
Thế là sự bắt đầu của tôi cùng lúc với sự bắt đầu của một bộ phận mới. Thấm thoắt cũng đã 5 năm trôi qua, Tôi trưởng thành cùng với trung tâm tài trợ thương mại Vietcombank. Từ một con bé ngây ngô chưa biết thế nào là thanh toán xuất nhập khẩu, nay cũng đã hiểu nghiệp vụ. Trung tâm tài trợ thương mại từ đó tới nay cũng chuyển mình, thay đổi, cũng tái cơ cấu để hội nhập, để ngày một hoàn thiện hơn, quyết tâm đem lại dịch vụ tốt nhất, uy tín nhất trên thị trường. Tôi vui và tự hào khi chúng tôi đang từng bước đạt được những thành tựu mới dẫu còn nhiều việc phải làm, nhiều thứ phải học, và thật thật nhiều khó khăn trước mắt.
Ở đây, sếp là thầy, đồng nghiệp là đồng đội. Chúng tôi cũng tứ xứ tụ hội, cũng người xa quê, cũng có người Sài Gòn, trạc tuổi có, trẻ hơn với lớn hơn cũng nhiều. Nhưng đa phần là phụ nữ. Chúng tôi gặp nhau một ngày còn nhiều hơn vợ chồng, có đứa thân nhau chắc cũng ngang người yêu. Chả thế mà chuyện gái ế ngân hàng thành chuyện để đùa vui, mỗi lần nhắc đến là mấy đứa “ế” nhìn nhau cười ha hả. Cả ngày bán mặt cho chứng từ, bán lưng cho đèn, thời gian đâu mà kiếm bồ. Với cả, công việc tặng cho chúng tôi cặp kính cận (ai không cận vô đây cũng cận à), bớt xinh đi tí, nhưng mà vui.
Cùng nhau chúng tôi vượt qua những thăng trầm trong công việc, vui có, buồn có. Áp lực, biến cố cũng nhiều lắm. Người ở lại, người ra đi. Cũng hơn một lần tôi muốn dừng lại cho những cơ hội khác. Nhưng thực tâm vì tôi còn yêu nghề. Và tôi yêu cái màu xanh này. Màu xanh có cả tuổi thanh xuân, có nụ cười, có nước mắt, có hình bóng những con người vất vả thầm lặng, ngày ngày đi sớm về khuya, miệt mài trên bàn làm việc. Những lúc ấy tôi lại tự cho bản thân một cơ hội. Biết đâu rằng vượt qua thì mọi thứ sẽ tốt hơn.
Ở đâu có thành tựu
Ở đó có hi sinh
Giọt mồ hôi rơi xuống
Ươm mầm cây nụ cười.
Tôi ước các bạn, các anh chị em ngân hàng của tôi thật nhiều sức khỏe. Tôi hi vọng họ tiếp tục vững tin, tiếp tục cống hiến, tiếp tục đưa con thuyền màu xanh này vươn mình ra biển lớn. Và sau này dù có ra sao thì hãy tự hào vì chúng ta đã gắng hết sức mình. Tôi yêu và tôi hi vọng.
HADO
Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ
Ngân hàng | 1 tháng | 6 tháng | 12 tháng |
---|