(Banker.vn) - Người có biết rằng: con đúng hẹn/Hết lòng xây dựng đất quê ta.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Thanh Trúc, công tác tại Ngân hàng Agribank Ninh Hòa – Khánh Hoà.

Một chiều nhẹ nhõm phố người qua

Cô gái hồn nhiên trở lại nhà

Năm ấy em tròn hai bốn tuổi

Đem tin về báo mẹ cùng cha.

 

Trúng tuyển là thư báo chúc mừng

Cha cầm giấy đọc: mắt rưng rưng

Con làm tín dụng ngân hàng huyện

Chợt thấy sau mưa nắng sáng bừng.

 

Quê em nghèo lắm, đất cằn khô

Sông nước chơi vơi, cát trắng hồ

Suốt bốn mùa nghe tin bão gấp

Tay người lem luốc, áo gầy xơ.

 

Con gái âm thầm hứa với cha

Hết lòng xây đắp chốn quê nhà

Long lanh ánh mắt nhiều mơ ước

Khao khát chân trời rợp sắc hoa…

***

Có biết rằng đâu giữa chặng đời

Chông gai nhiều lắm, bé con ơi

Tin rằng em sẽ bền gan thép

Dẫu có phong ba khắp đất trời.

 

Rồi những ngày mưa gió nặng nề

Con đường tín dụng khó khăn ghê

Ngày mai lỡ hẹn, hồ sơ muộn

Nên đến nửa đêm mới trở về.

 

Và những buổi chiều báo cáo nhanh

Đến đi như gió đổi thay cành

Giấy tờ em chất cao dường núi

Em tựa thoi tròn cứ xoáy quanh.

 

Cũng có những lần tối thẳm đêm

Đường xa vời vợi bước em quen

Mười năm em vẫn đi về muộn

Chỉ có đường quê đã sáng đèn…

***

Có lệ và hoa giữa cuộc đời

Thanh xuân đổi lấy khúc ca vui

Mười năm em vẫn yêu đằm thắm

Những lối chân quê những tiếng cười.

 

Nông thôn giờ đã đổi thay nhanh

Lúa chín vàng ươm, quả trĩu cành

Một thoáng tự hào cô tín dụng

Như là cổ tích, ước mơ xanh.

 

Ấy chẳng phải là cổ tích đâu

Chẳng dưng mà đến, chẳng mong cầu

Ấy là tâm huyết bao người trước

Cùng với kiên trì những kẻ sau.

 

Cũng có một phần góp sức em

Khi nghe giống tố đến quanh thềm

Khi lòng trăn trở, đêm không ngủ

Để sáng bình yên đón nắng lên.

 

Em chẳng bao giờ thấy héo hon

Khi hương trên áo đã phai mòn

Vì em đã lặng thầm dâng hiến

Cho sự phồn vinh của nước non.

 

Em chẳng bao giờ hối tiếc đâu

Khi xuân trên tóc đổi thay màu

Vì em sống đúng nghề em chọn

Có nghĩa, có tình, có trước sau.

 

Giờ đây đường vắng lát bê tông

Đèn thắp thâu đêm ánh sáng hồng

Bếp khói nhà tranh thành dĩ vãng

Vườn ai trĩu quả với đầy bông.

 

Vui nghe máy gặt tiếng rền vang

Vui ngắm nương xanh mía ngút ngàn

Sung túc bò ai thêm mấy lứa

Vui thuyền ngư phủ cá đầy khoang.

 

Em giờ hò hẹn với non sông

Hẹn ngắm vàng ươm lúa chín đồng

Hẹn nếm ngô bung nhà bản xứ

Yêu đời, yêu sự nghiệp “tam nông”…

***

Em giờ cầu nguyện trước hình cha

Cũng đã mười năm… vắng mái nhà

Người có biết rằng: con đúng hẹn

Hết lòng xây dựng đất quê ta.

 

Người có thấy không: nắng chói vàng

Trên nông thôn mới tiếng cười vang

Không còn lam lũ và giông bão

Chỉ có yêu thương mãi ngập tràn.

NGUYỄN THANH TRÚC

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục