Nghề Ngân hàng - Tôi luyện để trưởng thành!

(Banker.vn) Sinh viên mới ra trường, mang trên lưng hành trang đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, tôi chập chững vào nghề ngân hàng như một cơ duyên. Và rồi, từ sự tình cờ, từ mối lương duyên tưởng chừng do định mệnh đó đã cho tôi một tình yêu mãnh liệt, những ý niệm rất đẹp về cái nghề vẫn thường được gọi là “buôn tiền”.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Thị Phương Anh công tác tại Ngân hàng TMCP Kiên Long.

Việc tuyển dụng vào các ngân hàng hết sức khắt khe và đậu vào làm việc trong ngân hàng là niềm vinh dự lớn. Những sinh viên ngành Ngân hàng mới ra trường như tôi nhiều người phải thất nghiệp hoặc làm trái ngành. Tôi may mắn hơn khi mới ra trường đã có việc làm.

Tôi được đại gia đình Kienlongbank chào đón. Nơi đây đã mở ra cho tôi một “chuyến đi thú vị” và tôi bắt đầu bước đi trong hành trình của mình.

Tôi bắt đầu công việc với ít vốn kiến thức đại học và sự kiên trì, sự quyết tâm. Tôi phải học đủ thứ: nghiên cứu nội quy, luật lao động, chính sách ngân hàng, học lên kế hoạch làm việc, học giao tiếp... Trong khoảng thời gian thử việc ban đầu, tôi bắt chước các anh chị đi tìm các danh sách khách hàng để điện thoại mời tư vấn sử dụng sản phẩm dịch vụ của ngân hàng. Chú giám đốc quản lý thì tận tình dìu dắt tôi.

 “Ngân hàng mình là tổ chức bán lẻ, trước khi bán hàng con phải nghiên cứu thông tin khách hàng, đừng chỉ cố gắng bán được hàng mà hãy giúp khách hàng biết tại sao nên mua sản phẩm, dịch vụ. Phải xem khách hàng như người nhà, xem Kienlongbank là mái nhà thứ 2…” là những dặn dò của chú giám đốc với tôi.

Tôi vào ngân hàng như một sự tình cờ và từ cái duyên tiền định ấy, ở nơi đây, tôi có những người anh, người chị, những người bạn. Những buổi đào tạo, chia sẻ từ chú giám đốc dần dần giúp cho tôi hiểu biết hơn về ngành Ngân hàng, dạy cho tôi kỹ năng, thái độ trong công việc và sau đó là ứng xử trong cuộc sống, tạo cho tôi động lực theo đuổi đến bây giờ. Tôi trưởng thành từng ngày ở nơi đây…

Những khoảnh khắc khiến tôi xúc động và nhìn lại là khi khách hàng cho tiền nhưng tôi từ chối bằng câu cảm ơn vì phục vụ khách là niềm vui, là trách nhiệm của tôi, là cái gật đầu và nụ cười của khách, là động lực phấn đấu mỗi sớm mai.

Đó còn là hình ảnh các bạn giao dịch viên cùng với tôi ngồi cả ngày hạch toán từ sáng sớm cho đến chiều để giải quyết nhu cầu của khách hàng và nụ cười vẫn nở trên môi. Có ai biết cô giao dịch viên xinh xắn, lúc nào cũng nở nụ cười tươi luôn là người về trễ và cặm cụi tỉ mỉ trên từng con số.

Là những ngày đi thị trường nắng gắt của các anh tín dụng đến từng nhà dân, giúp vốn cho bà con phát triển kinh tế, hỗ trợ sản xuất kinh doanh và món quà nhận lại là ánh mắt rạng ngời của bà con dành cho các anh. Có ai biết anh tín dụng để có được hợp đồng giải ngân, để đủ chỉ tiêu dư nợ đã phải đổi lấy những tháng ngày trầy trật đeo bám khách hàng. Từng ổ bánh mì nuốt vội, từng giọt mồ hôi lăn dài để đưa đồng vốn đến với khách hàng.

Và đó còn là hình ảnh những anh bảo vệ niềm nở xếp xe cho từng khách hàng giữa trời nắng gắt.

 Bởi thế, làm nghề luôn xuất phát từ cái tâm thì luôn tìm thấy niềm vui trong công việc để hài lòng với những gì đang có.

Dòng thời gian cuộn trôi chở đầy con thuyền kỉ niệm về miền cổ tích, bây giờ, tôi đã  gắn bó với nghề gần 6 năm. Chú giám đốc ngày nào vẫn đồng hành cùng tôi. Hàng ngày, chú như người cha, người đồng nghiệp chia sẻ mọi băn khoăn lo toan với tôi, từ những bộn bề KPI, chỉ tiêu hay những lo toan của cuộc sống thường nhật.

“Nhân vô thập toàn”, tôi luôn tâm niệm như thế và vẫn đang đi tìm vừa sửa khuyết điểm của chính mình hàng ngày.

Chúng tôi đã bước vào nghề như thế, vui có, buồn có, khó khăn có, hạnh phúc có.., mọi cung bậc cảm xúc dần dần được trải nghiệm bởi chính bản thân tôi và các đồng nghiệp cùng làm nghề Bank.

Nghề ngân hàng nói chung và Kienlongbank nói riêng đã tôi luyện chúng tôi trưởng thành hơn, vững chãi hơn, nhưng cũng đầy nhiệt huyết.

26 năm qua, ngôi nhà chung Kienlongbank đã dần tinh luyện theo thời gian, vượt qua thử thách. Tuy chưa phải là chặng đường dài nhưng đủ để nhìn lại và trưởng thành hơn.

 Kienlongbank nơi chúng tôi làm việc ngày càng lớn mạnh và phát triển  cũng chính là niềm tự hào. Từ nơi ấy, từng suất học bổng trao tay học sinh nghèo, từng món quà tết cho bà con khó khăn, từng cây cầu nối liền thôn xóm làm cho mỗi người cảm thấy cái nghề kinh doanh đậm “mùi tiền” này nhân văn hơn, ý nghĩa hơn biết bao.

Tôi yêu mái nhà chung Kienlongbank và tình người nơi đây!

NGUYỄN THỊ PHƯƠNG ANH

Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục