Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Huy Hoàng thực tập tại Ngân hàng TMCP Sài Gòn (SCB) - SCB Đà Nẵng.
Các anh chị đã được thưởng thức một bức tranh đa dạng nhiều màu sắc theo cách nhìn nhận của những cán bộ ngân hàng thực thụ, những câu chuyện thắm đượm tình yêu nghề da diết. Nhưng có khi nào bức tranh có thể gọi là hoàn mỹ nếu thiếu khuyết điều gì đó!.
Đôi khi một nét chấm phá sẽ lại khiến cho bức tranh ấy trở nên thú vị hơn rất nhiều.
Có khi nào anh chị cảm thấy tò mò về thế giới quan của một thực tập sinh ngân hàng sẽ như thế nào không? Liệu rằng cách nhìn nhận và tình cảm của một thực tập sinh đã đủ để cho anh chị nhìn nhận hay chưa?
Có ai mà không có một thời để nhớ về, một thời để hoài niệm.
Thật may mắn, em đang được nhấm nháp cái khoảnh khắc của một thực tập sinh, anh chị có thấy ghen tị với em không ạ?. Mà có ghen tị thì cũng chẳng làm được gì. Bởi vì, thời gian là thứ duy nhất không thể mua được!
Dông dài quá mà vẫn chưa biết em là ai?
Đôi nét về em, có thể xem em là một thành phần cá biệt của tổ chức, với biệt danh “thanh niên thực tập vô thời hạn”. Chắc hẳn chỉ có mỗi em là một ca thực tập đi vào lòng đất đúng nghĩa. Lòng đất chứ không phải lòng người nha anh chị. Mọi người ai cũng có vẻ rất là đồng lòng ưu ái đặt cho em cái tên này. Thường thì tiếng lành đồn xa mà.
Do hoàn thành xong chương trình học sớm nên ngày đầu tiên nhận được quyết định đi thực tập là từ tháng 11, tới bây giờ vẫn chưa thực tập xong. Khi bạn bè mới bắt đầu đi thực tập thì có vẻ như em đã phá banh cái cơ quan của nhà người ta rồi. Biết sao giờ!
Em cũng phần nào lĩnh ngộ được cái không khí làm việc ở ngân hàng. Những lúc căng thẳng xử lý nợ, tất tả chạy KPI, có khi đi sớm về hôm để kịp hoàn thành cho xong bộ hồ sơ giải ngân cho khách hàng, hay những bữa chạy xe cả buổi phơi mặt ngoài đường gặp khách hàng. Có anh Lê Lâm ngồi chỉnh bộ hồ sơ mà cứ hay lẩm bẩm “mày thấy anh mày làm cực khổ không? Sau đừng có theo làm ngân hàng”, còn làm gì khác thì anh không nói.
Hay là anh Thắng, chị Yến lúc nào cũng muốn tốt cho em, luôn tỏ ra khắt khe, hay đốc thúc em ngồi làm cho xong khóa luận, không biết có phải là do có ý định mong em xong sớm để khỏi lên phá đám không nữa. Nhiều lúc mọi người còn hỏi em có phải "gián điệp" của Bank khác qua làm rối loạn tổ chức hay không.
Những hôm tâm trạng, hết giờ hành chính lại hú nhau ra làm tí. Có thể nói, nhờ thực tập ở đây, không những em biết được những nghiệp vụ của ngân hàng mà còn biết được nhiều nét văn hóa đặc sắc nữa.
Quả là tuyệt vời anh chị ạ ! Mà cái số của em cứ đi lên hôm nào là hôm đó phải có tí sự kiện cơ, riết rồi ai cũng quở “thằng ni mũi thính”. Đúng là không làm mà có ăn thì chỉ có đi thực tập ở SCB thôi.
Trước khi bước chân vào môi trường này, em cũng nghe nói nhiều về văn hóa chốn công sở, nơi mà “biết người, biết mặt, không biết lòng”. Không biết ở các nơi khác ra sao, như thế nào, nhưng tự bản thân trải nghiệm qua nơi đây một thời gian, tất cả chỉ gói gọn trong mấy từ “tình đồng nghiệp”.
Mọi người quan tâm nhau từ những điều nhỏ nhặt nhất, chia sẻ với nhau những chuyện thường ngày, cho tới giúp đỡ nhau trong công việc. Có thể đối với người khác, đây chỉ là một nơi tới để làm việc, nhưng từ lúc nào em đã xem đó trở thành ngôi nhà thứ 2 của mình.
Chẳng biết có qua nổi vòng giữ xe không, nhưng thôi thì đẹp trai không bằng chai mặt mạnh dạn viết chút linh tinh gửi gắm những tình cảm của mình tại nơi đây.
Tuổi trẻ không có gì để mất. Born To Be yours !!
P/s: Tan tầm trong khi mọi người thì đổ xô tấp nập để về với tổ ấm, thì vẫn có những con người chậm rãi nhấm nháp cái không khí thảnh thơi sau những giờ làm căng thẳng. Thật đúng là một ngành nghề tương đối nhàn hạ cho những ai muốn trải nghiệm.
NGUYỄN HUY HOÀNG
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
Ngân hàng | 1 tháng | 6 tháng | 12 tháng |
---|