Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Văn Bằng, sĩ quan Quân đội, Quân chủng Phòng không - Không quân.
Tôi là một quân nhân thường xuyên công tác xa nhà. Vợ tôi là một nhân viên kế toán tại một công ty tư nhân ở TP. Hồ Chí Minh. Nghe vợ tâm sự là thường xuyên phải làm sổ sách quyết toán thu chi, cuối ngày thường phải cầm số lượng tiền từ vài chục triệu đến vài trăm triệu về cất ở nhà rồi sáng sớm hôm sau mới ra ngân hàng nộp vào tài khoản của công ty. Nghe vậy tôi vô cùng lo lắng. Tôi bảo vợ “sao cuối ngày không ra luôn ngân hàng mà nộp tiền! Chứ cầm tiền đi trên đường rồi về cất ở nhà như vậy sao mà an toàn được!”. Nhưng vợ lại nói là giờ đó tầm năm đến sáu giờ chiều ngân hàng không làm việc nữa, vả lại em còn phải đi đón con tan học, rồi chợ búa cơm nước bữa tối cho hai con giả sử có ngân hàng nào còn làm việc thì cũng không xoay kịp.
Nghĩ đến cảnh vợ một mình hai đứa con nhỏ lại công việc quản lý tiền nong áp lực, nguy cơ mất an toàn như vậy lại xoay như chong chóng việc nhà việc công ty mà lòng tôi vô cùng thương xót. Nghĩ cách nào đó để giúp vợ bớt phần vất vả mà lực bất tòng tâm, ngày ngày chỉ còn biết gọi điện động viên thăm hỏi.
Thế rồi một hôm, tôi gọi điện về thấy vợ nói chuyện đầy vui vẻ phấn khởi. Vợ bảo báo cho chồng một “tin mừng”. Tôi hỏi tin mừng gì? Thì ra là vợ kể là đã “Hết lo cầm tiền mặt rồi chồng ơi!”. Vợ nói cách công ty khoảng mấy trăm mét vừa có một một cái máy ATM mới mở của Ngân hàng TMCP Việt Nam Thịnh Vượng (VPB). Điều may mắn là có thể nạp tiền mặt vô tài khoản của công ty từ cái máy ATM đó. Tức là từ nay không phải tới ngân hàng mà vẫn có thể nạp được tiền vào tài khoản, vô cùng tiện lợi và an toàn. Nghe vợ kể vậy tôi như giảm đi được một nỗi lo lắng thường trực trong lòng bấy lâu, lòng nhẹ nhõm vô cùng.
Một dịp được về phép mấy ngày tôi tranh thủ chở vợ đi làm rồi chiều đón về. Vợ bảo tôi chở vợ qua máy ATM để nộp tiền. Trước cái máy ATM màu xanh dương có dòng chữ “VPB EXPRESS 24/7” nằm trên đường Trường Chinh tôi thấy có khá nhiều người xếp hàng chờ để sử dụng dịch vụ. Điều ngạc nhiên là cạnh đó khoảng 30m cũng có mấy cái máy ATM của các ngân hàng khác nhưng lại rất ít người đứng chờ. Tôi hỏi một em gái xếp hàng sau vợ tôi:
- Sao em không qua cây ATM ngân hàng bên kia mà rút tiền em?
- Dạ! Em không rút tiền anh ạ, mà em nộp tiền vào tài khoản! Mà nạp tiền từ ATM thì hình như chỉ có ATM này thôi thì phải anh ạ!
Thì ra là vậy, đứng chờ vợ nộp tiền, loáng cái đã thấy vợ nộp xong tôi hỏi: “Sao nhanh thế vợ?”. Vợ tôi cười vui vẻ: “Đơn giản lắm chồng ạ! Ngày nào em cũng như này, đến nỗi hai con của chúng ta theo mẹ riết giờ cũng biết cách nộp tiền vào máy rồi”.
Chở vợ về rồi qua trường đón con, nhìn dòng người tấp nập kín đường phố Sài Gòn, tôi thầm nghĩ cuộc sống xã hội ngày một phát triển, trong dòng người hối hả đó chắc chắn có rất nhiều người như vợ mình… Tôi thầm ước mong trong tương lai gần sẽ có nhiều hơn nữa các ngân hàng của Việt Nam có thể có những máy ATM tiện dụng như máy ATM VPB EXPRESS.
NGUYỄN VĂN BẰNG
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
Ngân hàng | 1 tháng | 6 tháng | 12 tháng |
---|