Theo Military, tên lửa hành trình P-700 Granit ra đời trong bối cảnh căng thẳng của Chiến tranh Lạnh và nhanh chóng trở thành một trong những vũ khí mạnh nhất từng được trang bị cho các tuần dương hạm hạt nhân và tàu ngầm chiến lược của hải quân Nga.
Khối lượng khoảng 7 tấn cùng chiều dài 10 m khiến Granit trở thành một trong những tên lửa chống hạm lớn nhất thế giới. Nó có thể mang đầu đạn nổ mạnh nặng 750 kg hoặc đầu đạn hạt nhân với sức công phá tương đương 500.000 tấn TNT.
margin: 15px auto;" />Với đầu đạn nặng, tầm bắn xa và chiến thuật tấn công theo nhóm, P-700 Granit trở thành nỗi ám ảnh của các cụm tàu sân bay trong mọi kịch bản tác chiến
Động cơ phản lực cho phép Granit đạt tầm bắn khoảng 625 km với tốc độ gần 2.000 km/h khi bay sát mặt biển và trên 3.100 km/h ở cao độ lớn. Hệ thống dẫn đường kết hợp giữa quán tính và radar chủ động ở giai đoạn cuối, cùng khả năng khóa và tiêu diệt radar của đối phương, tạo cho tên lửa ưu thế tấn công vượt trội trong môi trường tác chiến phức tạp.
Dù có kích thước lớn gấp nhiều lần các dòng tên lửa hiện đại như P-800 Oniks hay Zircon, nhưng Granit lại thuộc thế hệ cũ hơn về công nghệ. Tuy vậy, trong thời điểm ra đời, tên lửa đã định hình chuẩn mực cho chiến thuật tấn công tầm xa của hải quân Liên Xô, đặc biệt trong vai trò săn đuổi và tiêu diệt nhóm tàu sân bay đối phương.

P-700 Granit tạo ra uy lực khác biệt khi có thể tấn công chính xác từ xa, dẫn đường thông minh
Điểm đặc biệt tạo nên danh tiếng của Granit nằm ở khả năng tác chiến theo đội hình. Thay vì phóng lẻ, P-700 thường được phóng thành loạt 4-8 quả, tạo thành một nhóm tên lửa phối hợp chặt chẽ trên đường tiếp cận mục tiêu. Trong đội hình này, một tên lửa bay cao hơn phần còn lại để thu thập thông số mục tiêu, sau đó truyền dữ liệu vị trí và đặc điểm mục tiêu cho cả nhóm.
Tên lửa này đóng vai trò chỉ huy, phân công hướng tấn công, chia mục tiêu và xác định chiến thuật cho cả đội hình. Một phần tên lửa sẽ tập trung tấn công mục tiêu chính, một số thực hiện nghi binh để làm rối loạn hệ thống phòng thủ, số còn lại tìm cách vô hiệu hóa các mục tiêu thứ yếu.
Hệ thống điều khiển thông minh cho phép các tên lửa liên tục trao đổi dữ liệu. Nếu tên lửa chỉ huy bị bắn hạ, một tên lửa khác lập tức tăng độ cao và đảm nhận vai trò thay thế. Nếu mục tiêu chính đã bị phá hủy trong đợt tấn công đầu tiên, nhóm tên lửa còn lại sẽ nhanh chóng tính toán lại nhiệm vụ và chuyển sang tiêu diệt các mục tiêu tiếp theo theo mức độ ưu tiên. Chính khả năng phối hợp linh hoạt này khiến Granit trở thành biểu tượng của tư duy tác chiến tầm xa đầy táo bạo của hải quân Liên Xô.

Không chỉ mạnh về hỏa lực, P-700 Granit còn nổi bật bởi chiến thuật hợp đồng thông minh, đủ sức vô hiệu hóa lớp phòng thủ dày đặc của tàu sân bay hiện đại
P-700 Granit có một số biến thể được phát triển nhằm đáp ứng yêu cầu tác chiến khác nhau của hải quân Liên Xô và Nga. Phiên bản cơ bản được triển khai trên các tuần dương hạm cỡ lớn, giữ nguyên cấu hình tầm xa, động cơ siêu thanh và hệ thống dẫn đường thông minh để tấn công đội hình tàu sân bay. Từ nền tảng này, một biến thể khác được thiết kế dành riêng cho tàu ngầm hạt nhân lớp Oscar với cấu trúc phóng thích ứng với môi trường dưới nước, bảo đảm tên lửa ổn định khi rời ống phóng và chuyển sang hành trình tốc độ cao.
Một số tài liệu cho biết, Granit còn có khả năng mang nhiều loại đầu đạn như nổ mạnh, xuyên phá và đầu đạn đặc biệt giúp mở rộng phạm vi mục tiêu từ hạm đội mặt nước đến các cơ sở cố định trên đất liền.
Ngoài ra, trong quá trình phục vụ, một số phiên bản Granit được nâng cấp về hệ thống dẫn đường nhằm tăng tính chính xác và khả năng chống nhiễu trong môi trường tác chiến hiện đại. Dù không có quá nhiều biến thể như các dòng tên lửa đời sau, nhưng P-700 Granit vẫn thể hiện sự linh hoạt đáng kể và giữ vai trò nền tảng cho tư duy thiết kế tên lửa chống hạm tầm xa của Nga.
Mời bạn đọc vào chuyên mục Công nghiệp quốc phòng để xem các tin, bài liên quan.

