(Banker.vn) Vốn chẳng phải dân tài chính cũng chưa từng nghĩ đến việc làm trong ngành tài chính ngân hàng, đời sinh viên tôi chỉ nghĩ đến mình sẽ là một cô MC hay một biên tập viên báo đài gì đó, ấy thế mà duyên tình thế nào tôi lại rẽ ngang vào làm tại Ngân hàng TMCP Á Châu (ACB). Gắn bó với nghiệp ngân hàng cả tuổi thanh xuân: từ cô gái 20 xuân xanh, giờ đã thành bà mẹ bỉm sữa hai con.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Cáp Thị Như Huệ công tác tại Ngân hàng TMCP Á Châu (ACB).

Vốn chẳng phải dân tài chính cũng chưa từng nghĩ đến việc làm trong ngành tài chính ngân hàng, đời sinh viên tôi chỉ nghĩ đến mình sẽ là một cô MC hay một biên tập viên báo đài gì đó, ấy thế mà duyên tình thế nào tôi lại rẽ ngang vào làm tại Ngân hàng TMCP Á Châu (ACB). Gắn bó với nghiệp ngân hàng cả tuổi thanh xuân: từ cô gái 20 xuân xanh, giờ đã thành bà mẹ bỉm sữa hai con.

Vào ngân hàng những năm 2011, trải qua biến cố to lớn của ACB cuối năm 2012, lúc đó những đồng nghiệp sát cánh cùng nhau vượt qua dông bão càng thêm yêu nhau, gắn kết với nhau hơn.

Tôi nhớ mãi khi mới vào nghề nhìn hàng tiền xếp chồng trước mặt mà không biết lên bảng kê ra sao, khi kiểm đếm hàng trăm lượng vàng đúng là lóa hết cả mắt… Công việc ấy chúng tôi thường gọi đùa là “làm tiền”. Thật may mắn cho tôi khi bước vào ngân hàng được đào tạo bài bản, chỉ dẫn tận tâm của những tiền bối đi trước nâng đỡ và dìu dắt tôi vượt qua những bỡ ngỡ ban đầu.

Ngôi nhà ACB đã cho tôi một môi trường làm việc tương trợ nhau, yêu thương nhau như anh chị em một nhà nó hoàn toàn khác với sự khốc liệt, cạnh tranh mà tôi thường được nghe kể trước khi vào ngân hàng.

Ở vị trí giao dịch viên, vị trí mà hàng ngày chúng tôi tiếp xúc với rất nhiều khách hàng, dễ tính có, khó tính cũng nhiều; có những vị khách khó chiều đến mức mà trong lòng chảy nước mắt mà miệng ngoài vẫn phải nở nụ cười tươi, kiên trì để phục vụ khách hàng, giải quyết vấn đề họ vướng mắc. Nghề này chúng tôi gọi là  “làm dâu trăm họ” ấy. Cũng nhờ công việc như vậy, tôi đã học được rất nhiều điều nhất là kiềm  chế tính nóng nảy của bản thân mình, tôi học được kỹ năng lắng nghe, kỹ năng giải quyết vấn đề, kỹ năng bán hàng ngày một tốt hơn để phục vụ nhưng thượng đế đến với mình.

Nói vậy thôi, chứ thượng đế đến với tôi cũng thân thiết lắm. Có những vị thượng đế đến là gọi tôi là “con” còn tôi gọi họ là “U”. Các “U” đến là mang cho tôi cả những thức quà quê nhà: bánh cáy, hay quả dưa, quả mận… tùy vùng miền, tùy mùa; có những lúc “U” không kịp mua quả lại còn áy náy với “con”  yêu thương đến lạ. Đó là tấm lòng là cái tình chân thật nhất, yêu thương nhất của những vị thượng đế dành cho tôi. Đây không chỉ là khách hàng của tôi nữa mà họ chính là những người thân của tôi ở mái nhà ACB này. Đồng nghiệp còn đùa tôi có các các chú, các anh kết nghĩa... tại đây nữa. Tôi đã gắn bó với ACB bất ngờ như thế đó và tình yêu ấy mỗi ngày lại thắm thiết hơn.

Sau nhưng giờ làm việc căng thẳng hết mình để hoàn thành KPI , để có điểm số BSC thật đẹp thì chúng tôi có những phút giây cháy hết mình với “ACB game”, với cuộc hành trình “team building” hay hoàn thành các chặng “ACB run”  vừa nâng cao sức khỏe lại có những phần quà hấp dẫn.

Cuộc sống là tình yêu, gia đình và công việc, tất cả luôn tồn tại trong cuộc sống của chúng ta. Làm việc tại ACB tôi cảm thấy như mình đang được hưởng thụ cuộc sống đơn giản vì ở đây tôi tìm thấy sự đam mê, niềm tin và tình yêu.

CÁP THỊ NHƯ HUỆ

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục