(Banker.vn) - Hôm nay xong việc sớm, tôi chọn cách tự thưởng cho mình một cốc trà hoa cúc thơm nóng, bên chiếc loa mini với những bài hát nhẹ nhàng. Đã lâu lắm rồi mới có cảm giác không bận rộn, không tiếp khách hàng, không cà phê cùng bạn bè, tôi dành trọn tối nay để lưu lại những dòng cảm xúc khó quên vào trang nhật ký của mình.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Huỳnh Trung Nguyên công tác tại Ngân hàng TMCP Quốc Tế Việt Nam Chi nhánh Thanh Khê.

Ngày 9 tháng 4 năm 2021,

Phù! Vậy là xong một ngày dài, đầy vội vã, ăn vội, ngủ vội, vội vã làm việc, bởi chỉ cần chậm chạp một chút là bỏ lỡ mất cơ hội của khách hàng. Vui thay, hôm nay lại thêm một hồ sơ tín dụng của khách hàng hoàn tất, nhẹ nhõm cả người…

Thế đấy, tròn 3 năm tôi gắn bó với nghề ngân hàng, cũng thật nhiều cảm xúc, vinh quang có, nước mắt có, hạnh phúc có, tủi hờn có. Tôi tốt nghiệp chuyên ngành kinh tế, không hiểu sao duyên số lại đưa đẩy đến với Bank và gắn bó đến giờ.

Lúc trước tôi ấn tượng với các nhân viên ngân hàng là vì họ luôn khoác lên mình những bộ trang phục rất sang trọng, thanh lịch, tác phong làm việc thì nhanh nhẹn, lịch sự, trên gương mặt của những anh chị giao dịch viên không khi nào thiếu đi nụ cười. Bây giờ là dân trong nghề rồi mới hiểu rõ, một ngày tám tiếng thật sự không đủ vào đâu.

Nhiều người ví làm ngân hàng cũng như làm dâu trăm họ, chịu nhiều áp lực tổn thương: áp lực chỉ tiêu, áp lực tiến độ công việc, áp lực từ khách hàng,… May mắn thay, những ngày đầu vào nghề, chân ướt chân ráo, các anh chị đồng nghiệp đã chỉ bảo tôi rất tận tình. Kiến thức trên ghế nhà trường chỉ là một phần nhỏ, còn lại sinh viên mới ra trường như tôi ngày ấy thì như trang giấy trắng, mọi thứ phải bắt đầu học hỏi lại từ đầu. Tôi được chỉ dạy từ những việc nhỏ nhặt như: “photo, scan” đến “thu thập hồ sơ, làm tờ trình đề xuất tín dụng”. Và đặc biệt, học được ở mọi người tinh thần cống hiến và làm việc hăng say. Có lẽ bước chân vào ngân hàng là cơ hội tuyệt vời để tôi rèn dũa, tôi luyện bản thân mình hoàn thiện hơn.

Tôi nhớ mãi câu nói rất ý nghĩa mà anh Giám đốc Chi nhánh đã dành cho tôi nhân dịp tổng kết cuối năm: “Chúng ta còn trẻ, có thể cô đơn, có thể kiệt sức, nhưng sẽ không bao giờ từ bỏ”. Câu nói ấy đã trở thành động lực cho tôi, nhiều lúc khó khăn, áp lực hay trục trặc hồ sơ khách hàng, tôi lại tự động viên mình: “Chỉ cần không bỏ cuộc thì chẳng có gì đáng sợ cả”. Ngân hàng đã tôi luyện tôi thế đấy!

Hôm nay xong việc sớm, tôi chọn cách tự thưởng cho mình một cốc trà hoa cúc thơm nóng, bên chiếc loa mini với những bài hát nhẹ nhàng. Đã lâu lắm rồi mới có cảm giác không bận rộn, không tiếp khách hàng, không cà phê cùng bạn bè, tôi dành trọn tối nay để lưu lại những dòng cảm xúc khó quên vào trang nhật ký của mình.

Câu chuyện cũng lâu rồi, nhưng cảm xúc thì như còn mới đây thôi. Lúc đó tôi được tiếp nhận hồ sơ gửi tiết kiệm của một khách hàng. Điều làm tôi ấn tượng và thương cảm là khách hàng này - một cụ bà gần 70 tuổi. Cứ đều đặn mỗi thứ hai hàng tháng, cụ lại đến ngân hàng, gửi thêm vào tài khoản của mình, có khi 2 triệu, có khi 1 triệu. Mỗi lần như thế, cụ lại lấy trong chiếc túi đựng vé số của mình ra một xấp tiền lẻ, được xếp gọn gàng, cụ đếm đi đếm lại nhiều lần rồi mới đưa cho tôi. Qua nhiều lần hỏi han, tôi mới ngỡ ngàng rằng ở cái tuổi 70 này rồi, hằng ngày cụ còn phải đi bán vé số và nuôi một người con trai bị bại não ở nhà. Có lần, cụ nói với tôi rằng, cụ cũng già lắm rồi, không biết có cố gắng được đến khi nào, đời cụ khổ quá rồi, chỉ mong dành dụm được một khoản tiền tiết kiệm cho con trai sau này. Tình mẫu tử bao giờ cũng thiêng liêng và cao quý như thế!

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng đánh liều chia sẻ với trưởng phòng, để mong có thể giúp được cho cụ ít nhiều gì đó. Thật may mắn được sự đồng tình từ trưởng phòng, anh hướng dẫn tôi cách làm hồ sơ để trình lên Ban Giám đốc Chi nhánh, phê duyệt trao tặng hỗ trợ cho cụ.

Cũng gian nan và mất nhiều thời gian nhưng tôi quyết tâm theo tới cùng. May mắn đã mỉm cười lần nữa, hồ sơ của cụ được duyệt, lãnh đạo chi nhánh quyết định trao tặng một căn nhà tình thương và một tài khoản tiết kiệm 10 triệu đồng đến cụ.

Tôi không hiểu tại sao mình làm như vậy và động lực nào đã thúc đẩy tôi đến thế, tôi chỉ thấy thương cụ và nghe theo sự mách bảo của con tim mà thôi. Có căn nhà mới, cụ mừng lắm, cụ nắm lấy tay tôi mà nghẹn nghào nói không nên lời.

Tôi chợt nhận thấy, hạnh phúc thật giản đơn. Công việc có thể áp lực, khô khan, suốt ngày xoay quanh những con số nhưng nếu chúng ta làm việc bằng cả trái tim và tấm lòng tận tụy thì chắc chắn sẽ mang phép màu cho rất nhiều người và hạnh phúc cho cả chính ta. Tôi tự hào khi mình là một Banker, có thể những đóng góp của tôi chưa nhiều nhưng tôi sẽ tiếp tục hết mình, nỗ lực và cố gắng với chính tình yêu nghề của mình để thấu hiểu và mang lại nhiều giá trị hơn nữa cho khách hàng.

Tôi yêu ngân hàng!

HUỲNH TRUNG NGUYÊN

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ