(Banker.vn) - Tôi vẫn nhớ như in cảm giác hồi hộp xen lẫn lo lắng không chỉ trong ngày đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ tại đơn vị, mà còn là trong suốt nhiều ngày chuẩn bị trước đó.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Lê Huyền Trang, ​Cơ quan Thanh tra giám sát ngân hàng, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam.

Bắt đầu công tác ngay từ thời điểm mới ra trường, tính đến nay tôi đã dành gần 4 năm công tác tại Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. Tuy 4 năm không phải là một quãng thời gian quá dài nhưng đây là quãng thời gian để lại trong tôi vô vàn những kỷ niệm, cũng như trải nghiệm đáng nhớ.

Bởi vì đây là khoảng thời gian tôi chuyển vai trò từ một sinh viên đại học sang một công chức nhà nước, từ một sinh viên với lòng nhiệt huyết, mong muốn được cống hiến một chút sức lực nhỏ bé cho đất nước sang vai trò một công dân ngân hàng có thể cống hiến sức mình cho xã hội, dù chỉ là một phần rất nhỏ.

Để nói về những kỷ niệm trong quá trình công tác, công việc có những lúc vui vẻ, nhẹ nhàng và cũng có những lúc áp lực, căng thẳng. Nếu để phải chọn chỉ một kỷ niệm, khoảnh khắc cụ thể trong quá trình công tác để chia sẻ, ngay cả tôi, một người mới trải qua 4 năm công tác, cũng cảm thấy rất khó để chọn bởi mỗi một sự kiện, một kỷ niệm đều có những cung bậc cảm xúc và dư âm đặc biệt. Tuy nhiên, tôi tin rằng đối với bất kỳ người công chức nào, ngày đầu tiên công tác cũng là một kỷ niệm không thể quên được.

Tôi vẫn nhớ như in cảm giác hồi hộp xen lẫn lo lắng không chỉ trong ngày đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ tại đơn vị, mà còn là trong suốt nhiều ngày chuẩn bị trước đó. Là những trưa nắng hè đi khắp phố phường để tìm cho mình một bộ đồ phù hợp, là lần đầu tập làm quen với giày cao gót sau hơn hai chục năm gắn liền với đôi giày thể thao để phù hợp với hình ảnh một công chức nhà nước, là những lần nâng lên hạ xuống từng bộ trang phục để chuẩn bị cho ngày quan trọng… Có lẽ lý do tôi bỏ ra nhiều công sức đến vậy là muốn chuẩn bị một bộ đồ chỉn chu nhất, phù hợp nhất để che giấu đi sự lo lắng, hồi hộp của ngày đầu tiên đi làm.

Rồi ngày đầu tiên đi làm cũng đến. Trong ký ức của tôi, ngày đầu tiên rời vòng tay bố mẹ để bước vào cổng trường có lẽ cũng không khiến tôi phải lo lắng, bồn chồn đến thế. Khoảng thời gian đợi tại Phòng Tổ chức cán bộ chỉ chưa đến 15 phút nhưng đối với tôi, đó dường như là một quãng thời gian dài vô tận. Tại đến thời điểm đó, tôi vẫn chưa biết liệu môi trường làm việc sẽ ra sao, công việc sẽ như thế nào…

Dường như biết được nỗi lo lắng ngổn ngang trong tôi, các anh chị ở phòng cũng kể qua cho tôi về đơn vị mới, những câu chuyện về công việc chuyên môn, những chuyện vui về đồng nghiệp… giúp tôi cũng vơi bớt phần nào sự lo lắng của mình.

Sau đó, đơn vị mới xuống tiếp nhận tôi và tôi biết rằng, từ giây phút đó, tôi đã chính thức trở thành một công chức ngân hàng.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về các anh chị đồng nghiệp là những người rất thân thiện. Các anh chị phần lớn còn khá trẻ, khác với tưởng tượng của tôi về đội ngũ cán bộ công chức làm việc tại các cơ quan nhà nước.

Có lẽ hiểu được nỗi lo ngại của tôi về những chuyên môn nghiệp vụ đặc thù của đơn vị, sau khi ổn định chỗ ngồi cho tôi, các anh chị đã tặng tôi không biết bao nhiêu sách, tài liệu liên quan đến chuyên môn nghiệp vụ của đơn vị.

Không chỉ là những cuốn sách, mà các anh chị nói vui là “kinh thánh” về lĩnh vực chuyên môn của đơn vị, tôi còn nhận được vô số tài liệu là những kinh nghiệm được đúc kết qua nhiều năm làm việc của các anh chị đồng nghiệp.

Đến lúc này, tôi mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, bởi tôi biết dù công việc có khó khăn hay vất vả đến thế nào đi chăng nữa, đây sẽ là ngôi nhà thứ 2 của mình và đây sẽ là những người anh chị giúp đỡ tôi về cả chuyên môn và mặt tình cảm trên chặng đường làm công chức của mình.

Tuy nhiên, nếu chỉ nói đến lần đầu tiên đi làm mà không nói đến thời điểm tôi chuyển đơn vị cũng là một điều thiếu sót. Bởi việc chỉ chọn một kỷ niệm đáng nhớ để kể chẳng khác gì việc phải chọn đứa con yêu thích của mình cả.

Thấm thoắt cũng qua vài năm công tác tại đơn vị, tôi nhận được điều động công tác sang đơn vị mới phù hợp hơn với chuyên ngành đào tạo. Tuy không còn lo lắng quá mức như ngày đầu, trong tôi vẫn ngổn ngang nhiều suy nghĩ, nỗi lo lắng nhất định. Một phần vừa háo hức với nhiệm vụ mới, một phần vừa không muốn rời xa công việc cũ cùng những anh chị đồng nghiệp đã gắn bó với tôi trong suốt những năm công tác đầu tiên. Vừa muốn được thử sức với những mảng nghiệp vụ mới, lại vừa muốn tiếp tục đào sâu hơn, cặn kẽ hơn về mảng nghiệp vụ hiện tại.

Rồi cũng đến ngày tôi chuyển công tác. Tuy không còn lo lắng như ngày đầu, tôi vẫn còn rất nhiều suy nghĩ, lo sợ không biết công việc mới này có phù hợp với mình không, không biết mình có thể hoàn thành tốt công việc mới này không, không biết các anh chị đồng nghiệp tại môi trường mới có thân thiện như ở môi trường cũ không…

Nhưng sau tất cả, tôi đã có đủ dũng khí để thử thách bản thân mình ở mảng nghiệp vụ mới, môi trường mới trong hành trình công tác của mình. Và đến thời điểm hiện tại, tôi cảm thấy quyết định lúc đó của mình là một sự lựa chọn đúng, bởi bây giờ, tôi không chỉ có quãng thời gian vô cùng đáng nhớ tại đơn vị cũ mà tôi cũng có thêm những trải nghiệm quý giá tại đơn vị mới bên cạnh những người đồng nghiệp mới.

Và giờ tôi nhận ra rằng, có rất nhiều thứ để nhớ về một khoảng thời gian công tác nhưng điều để tiếc nuối nhất ở mỗi đơn vị chính là những con người ở đó. Bởi mỗi đơn vị, tập thể đều được làm nên bởi những cá nhân trong đó. Chính những con người ấy tạo nên kỷ niệm, mà mỗi kỷ niệm đó đều là dấu ấn rõ nét trong tâm trí tôi.

Trong cuộc đời mỗi con người không biết có được bao nhiêu lần đầu. Bởi vậy, lần đầu luôn là khoảnh khắc khiến người ta nhớ nhất, vương vấn nhất, để lại nhiều ấn tượng sâu sắc nhất… Lần đầu đi làm tại mỗi đơn vị cũng là một lần như thế và đối với tôi, sau này dù có bước tiếp trên con đường này hay chọn một lối rẽ khác, đây vẫn là những kỷ niệm, quãng thời gian.

LÊ HUYỀN TRANG 

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục