(Banker.vn) - Hai chị em tui ai gọi sao cũng được. Chị em: vì tui lớn tuổi hơn nó nhưng chơi chung với nó. Đồng hương: vì tui với nó cùng ở sống tại thành phố Phan Rang Tháp Chàm - tỉnh Ninh Thuận. Đồng môn: vì cả hai tui cùng học trường Đại học Ngân hàng TP. Hồ Chí Minh, chỉ là tui hơn nó một khóa. ....Và đặc biệt là đồng đội của nhau: vì hai đứa tui là vận động viên môn bóng bàn...

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Thị Ý công tác tại Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam (Argibank) Chi nhánh tỉnh Ninh Thuận.

Hai chị em tui ai gọi sao cũng được. Chị em: vì tui lớn tuổi hơn nó nhưng chơi chung với nó. Đồng hương: vì tui với nó cùng ở sống tại thành phố Phan Rang Tháp Chàm - tỉnh Ninh Thuận. Đồng môn: vì cả hai tui cùng học trường Đại học Ngân hàng TP. Hồ Chí Minh, chỉ là tui hơn nó một khóa. Đồng nghiệp: hai tui cùng làm Ngân hàng Công Thương Thị xã Phan Rang và sau này cùng chuyển sang Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn chi nhánh tỉnh Ninh Thuận. Và đặc biệt là đồng đội của nhau: vì hai đứa tui là vận động viên môn bóng bàn, tham gia nội dung đôi nữ đã từng “chinh chiến thành công” khu vực Miền Trung, Tây Nguyên trong suốt thập niên 1990, 2000 của Ngân hàng Nhà nước lẫn Ngân hàng Nông nghiệp.

Hôm nay, khi tham gia Cuộc thi viết “Ngân hàng tôi yêu”, em đã ra đi hơn 10 năm rồi. Một hình ảnh thân thương quen thuộc vẫn đau đáu nằm trong ký ức của tui nhiều năm qua. Tui viết về những kỷ niệm với em là nhớ, là thương tiếc người em tài đức vẹn toàn nhưng phận sinh quá mỏng.

Tui vẫn nhớ về em là cô gái nhỏ nhắn xinh xinh, da trắng hồng và đôi mắt tròn đen láy. Khi nhận công tác em được phân công làm bộ phận tín dụng, còn tui làm tại phòng kế toán của Ngân hàng Công thương lúc bấy giờ (hồi đó, thị xã tui ở chỉ có một ngân hàng này thôi). Một con người nhẹ nhàng, chăm chỉ, có trình độ chuyên môn, nghiệp vụ; có thái độ làm việc tích cực. Còn về bản tính hiền lành, nhỏ nhẹ nhưng cũng đầy bản lĩnh. Em tiếp nhận công việc nhanh chóng và đã thể hiện một cán bộ tín dụng có năng lực và đầy triển vọng.

Nhớ đến em ai cũng bảo con người này“nhỏ nhưng có võ”. Lúc ấy, hàng năm Ngân hàng Nông nghiệp tỉnh chúng tôi thường xuyên tổ chức các kỳ thi giỏi chuyên môn nghiệp vụ từ huyện đến tỉnh. Đặc biệt là hội thi cán bộ tín dụng giỏi thường tổ chức bài bản, trịnh trọng. Phải thi với nhiều cán bộ tín dụng sừng sỏ, kinh nghiệm đầy mình nhưng em đều vượt qua. Và em là người đại diện Chi nhánh Ninh Thuận tham gia dự thi cán bộ tín dụng giỏi tại khu vực miền Nam (TP. Hồ Chí Minh). Kết quả em đã đạt giải nhì.  

Không chỉ về chuyên môn, em còn cán bộ công đoàn giỏi. Cũng phải thi loại từ cấp bộ phận, cơ sở, khu vực rồi đến toàn quốc. Vẫn nhẹ nhàng, điềm đạm, tinh tế em trả lời chính xác đáp án và đặc biệt là các trường hợp xử lý tình huống thông minh, đạt tình thấu lý và kết quả em cũng đạt giải ba toàn quốc.

Ngoài ra, em cũng là vận động viên bóng bàn xuất sắc. Tui với em đã từng đại diện cho ngành Ngân hàng tỉnh Ninh Thuận tham gia thi đấu thể thao ngành Ngân hàng Khu vực Miền Trung và Tây nguyên tổ chức tại Gia Lai với nội dung đơn nữ, đôi nữ và đôi nam nữ và đã đạt thành tích cao nhất. Còn đối với  hệ thống Ngân hàng Nông nghiệp thì chúng tôi tham dự từ Hội thao Agribank lần thứ I đến ngày em mất, với thành tích nhiều vô số kể.

Đi với nhau nhiều năm, chúng tôi rất có nhiều kỷ niệm. Tui nhớ nhất kỳ Hội thao do Agribank tỉnh Quảng Ngãi đăng cai của khu vực miền Trung và Tây Nguyên. Lúc ấy, tui và em mỗi đứa đều có hai con. Không biết lý do gì mà tui và em đều mang hai con theo. Vậy là một phòng cho hai vận động viên lại kèm bốn nhóc tỳ. Do thời gian gấp rút, tụi tui phải thi đấu vào cả buổi tối. Khi hai mẹ đang thi đấu trên sân, bốn nhóc tỳ làm chiến binh phá “tan hoang” cả phòng nghỉ trong khách sạn, đến nỗi bảo vệ khách sạn báo mẹ về và đền một một số dụng cụ.

Đó là những năm tháng êm đềm, hạnh phúc và vui vẻ nhất; công việc hanh thông, thu nhập ổn định; đời sống vật chất và tinh thần lên cao. Và tui với em đều rất tự hào là thành viên, là cán bộ của ngành Ngân hàng mà tui và em hằng mơ ước.

Và sự đời, đúng là cái gì cũng có thể xảy ra; em đang trong thời kỳ xuân sắc nhất, viên mãn nhất của người con gái. Đặc biệt, về sự nghiệp em trong giai đoạn chín muồi, trưởng thành nhất (lúc này em là phó phòng tín dụng, cấp ủy viên trong chi bộ, ủy viên ban chấp hành công đoàn), một tương lai đang rộng mở.  Khi em phát hiện mình bị bệnh nan y. Em gọi báo tin cho tui từ bệnh viện trong Sài Gòn, em khóc nức nở, nghẹn ngào và gào lên như không muốn chấp nhận sự thật phũ phàng này. Tui là người rất mau mắn, hoạt ngôn nhưng lần đầu tiên tui thấy mình bất lực, không thể nói nên lời để an ủi em.

Rồi em kiên cường chữa bệnh, hết thuốc Tây rồi đến thuốc  Nam. Nếu bệnh tình thuyên giảm em tiếp tục làm việc và thi đấu thể thao.

Nhưng căn bệnh quái ác không tha em. Cả gia đình nhiều lần đưa em sang Singapor chữa trị. Và tui tiếp tục là người bạn đồng hành đưa em đi trong hai đợt truyền thuốc. Tui lúc này là bạn, là chị, là mẹ, là đồng đội, là cố vấn tâm lý. Bằng tấm lòng chân thành của mình, bằng tất cả kiến thức mình có được chỉ để động viên, an ủi em. Thử hỏi đặt trường hợp mình vào đó có chịu nổi không?. Hai đứa con em còn quá nhỏ. Gia đình sự nghiệp đang dang dở. Bao ước mơ hoài bão chưa thực hiện!!!. Em khóc nghẹn.

Em khóc rất nhiều và kể cho tui sự nỗ lực, cố gắng của em trong học tập, trong công việc bao nhiêu năm qua. Kết quả của ngày hôm nay không phải tự dưng mà có. Tui hiểu, cảm thông và thương em nhiều lắm. 

Cuối cùng sau 7 năm nỗ lực chống chọi với căn bệnh hiểm nghèo, em đành phải buông tay. Em ra đi tháng 6/2010, hưởng dương 45 tuổi. Đó là em Huỳnh Thị Tuyết Hà, nguyên cán bộ Agribank Chi nhánh tỉnh Ninh Thuận. Hai con của em, giờ đang học tập và làm việc tại nước ngoài. Còn con gái tui đã là cán bộ Agribank- đồng nghiệp của mẹ nó, đang làm việc tại chi nhánh huyện. Đặc biệt hơn nó chơi bóng bàn cũng không kém gì mẹ nó. Còn con trai của tui là chàng trai IT, lập nghiệp tại thành phố. Kết quả như vậy, thử hỏi làm sao tôi không yêu ngành Ngân hàng, nơi bắt đầu mọi niềm vui, hạnh phúc của tui.  

Bây giờ, mỗi khi tháng 5 về, ngân hàng của tui rục rịch chuẩn bị hội thao (nhất là hội thao do Ngân hàng Nhà nước tổ chức) cho các Ngân hàng trên địa bàn tỉnh tham gia thi đấu nhân kỷ niệm ngày thành lập ngành Ngân hàng thì tui cứ nhớ đến em, người đồng đội dễ thương đã vĩnh biệt tui quá sớm.

NGUYỄN THỊ Ý

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục