Đông Á - Nơi vùng đất nở hoa

(Banker.vn) - Có thể bạn cảm thấy rất lạ khi một nhân viên không còn làm cho Ngân hàng Đông Á lâu rồi nhưng vẫn dành cảm xúc và tình yêu đặc biệt cho nơi chốn cũ. Với mình, Đông Á là “người thầy, người ơn” mà mình không thể quên.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Huỳnh Thị Hồng Diễm, công tác tại Ngân hàng Bangkok Việt Nam

Chắc đâu mười năm về trước, mình là con bé chập chững bước vào đời với tấm bằng tốt nghiệp loại ưu, nhưng đi xin việc khắp Sài Gòn mà không có một nơi nào chào đón. Lý do chính là vì mình chưa có kinh nghiệm và quen biết xã hội cũng hạn hẹp.  Lúc đó, bụng đầy tự tin, mình mang hồ sơ giấy về Ngân hàng Đông Á chi nhánh Bến Tre nộp, mặc dù trước đó chưa biết được thông tin tuyển dụng ở Ngân hàng này. Có thể vì duyên, hay vì các sếp thấy sự máu lửa trong con người của mình, mà mình được nhận. Ở đây, mình được học nhiều điều ngoài nghiệp vụ còn có tình người.

Mình còn nhớ ở Ngân hàng có một khách hàng tiết kiệm lớn tuổi, chắc khoảng hơn 70 mà mọi người gọi là “ngoại Sáu”,  vì chắc bọn mình bằng tuổi cháu ngoại của bà. Ôm yếu, già, đơn độc là những từ mình có thể hình dung về “ngoại”. Nghe đâu nhà “ngoại” chỉ còn đứa cháu, nhưng anh ta không “ngoan”, tối ngày ăn chơi lêu lỏng bỏ mình “ngoại” ở nhà, có khi nhậu xỉn còn chửi mắng “ngoại”. Nhiều lúc buồn, ngoại hay lên Ngân hàng xin tờ giấy A4 hay cái ghim về bấm giấy, và lần nào lên cũng nói chuyển rất lớn tiếng. Ban đầu, mọi người rất ngạc nhiên, nhưng sau đó mới hiểu ra là do ngoại buồn nên muốn đến Ngân hàng “chơi” thế thôi. Vì thế sau đó, mọi người thường chuẩn bị kim, giấy, một ít bánh, và nước bỏ vào bao xốp cho ngoại. Sau này, do sức khỏe yếu ngoại không còn lên Ngân hàng nữa, thì các anh chị phân công thay phiên nhau đến chi lãi tiết kiệm cho ngoại. Hành động nhỏ thôi nhưng lúc nào xuống nhà ngoại cũng rưng rưng, chắc ngoại không tin trên đời ngoài tình thân còn tình người.

Hay vào mùa Trung thu năm đó, mình biết thế nào là hạnh phúc khi tham gia hoạt động thiện nguyện. Có thể với nhiều người, Trung thu nào cũng như nhau, cũng đèn lồng, cũng bánh ngọt, nhưng với các bé ở vùng đất nghèo mà nói thì đón Trung thu là một điều xa xỉ vì các em không có……“điều kiện”. Hai chữ “điều kiện”  nghe thì dễ nhưng thốt lên sao mà đắng môi quá. Thôi thì, những điều các em không có thì công đoàn của Đông Á với Cảnh sát giao thông đường bộ và đường sắt Thành phố Hồ Chí Minh bù đắp phần nào. Bọn mình phối hợp với Trường Trung học cơ sở dựng các gian hàng trò chơi dân gian, và sân khấu văn nghệ trong khuôn viên của trường từ 2 giờ đến 5 giờ chiều mới xong. Đến 6 giờ, các bạn thiếu nhi ùa vào tham quan, chơi trò chơi và nhận quà. Mình chưa bao giờ gặp được dòng người đông và tấp nập đến vậy.  Nhìn những ánh mắt háo hức để đợi tới lượt mình chơi trò chơi, những nụ cười khi “thắng trận” và cả những cái chặc lưỡi tiết rẻ vì kết quả trò chơi không như ý,  bọn mình cảm thấy những mệt nhọc tan biến hết, ai cũng như trẻ lại, cứ như Trung thu là Tết của cả người tổ chức, và các bé thiếu nhi. Xúc động hơn là khi bọn mình nghe các bé nói: "lâu rồi không được vui như vậy”.  Đúng là khi tặng hoa cho người, tay mình sẽ thơm trước.

Cuộc đời của con người là một đoàn tàu, bạn sẽ rất may mắn khi dừng lại ở những sân ga mà bạn cảm thấy ấm lòng.

Đến với Đông Á để thấy tình người nồng ấm

Nơi nào có Đông Á nơi ấy đất nở hoa.

HUỲNH THỊ HỒNG DIỄM

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ