Chúng tôi – những người chưa từng quen biết nhau rồi trở thành gia đình

(Banker.vn) - Đặc biệt điều mà để chúng tôi nhớ mãi về nơi đây đó là những trận “Bão”, một cái từ nghe xong là ai cũng nghĩ đến sắp có thiệt hại, nhưng “Bão” của chúng tôi không phải vậy, không phải là những cơn bão của miền Trung, gây thiệt hại về vật chất và tính mạng, mà là những buổi họp kinh doanh khi chúng tôi làm sai, gây ra sai phạm, những buổi họp đầy căng thẳng, có sự nhắc nhở, la mắng từ người Thầy

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Lý Hoàng Ngọc Ni, công tác tại Ngân hàng  TMCP An Bình, chi nhánh ABBANK Chánh Hưng.

Chúng tôi có người mới ra trường, có người từ quê vào lập nghiệp, có người từ 1 tổ chức khác chuyển công tác qua, có người vì gia đình nhỏ mà chuyển vào Nam sinh sống và công tác… tất cả đều xa lạ với nhau.

Chị Giám đốc, tính tình rất nóng, làm là phải ra làm mà chơi cũng sẽ hết mình. Thương yêu nhân viên, la mắng nhân viên đó là chuyện hàng ngày nơi cơ quan chúng tôi thường gặp nhưng đó là trách nhiệm và công việc của một người quản lý tốt để tổ chức được tốt hơn. Chị vừa là một người Thầy, người đồng nghiệp và quan trọng hơn là người chèo lái con thuyền của chúng tôi đến bến đỗ an toàn.

Chị Trưởng phòng vận hành, một người chị khi nhắc đến là mọi người đều nhớ mãi, một người có thâm niên gắn bó lâu dài nhất và đặc biệt ở chị là giọng cười mà ai nghe một lần là phải nhớ mãi nhưng chị là người mà chúng tôi không thể thiếu khi tác nghiệp, một người luôn hướng dẫn chúng tôi xử lý các phát sinh liên quan một cách hiệu quả và tốt nhất.

Một anh chuyên viên quan hệ khách hàng hay bị la mắng suốt ngày, bị la mắng không phải vì anh làm sai, hay cẩu thả mà vì anh kỹ tính, làm gì cũng phải rõ ràng, chi tiết cho mọi người xem dễ hiểu, đó cũng chính là khuyết điểm của anh trong công việc, thường xuyên để trễ deadline nhưng anh là một người rất tốt tính, nhiệt tình, bất kỳ việc gì mọi người nhờ mà anh giúp được, hỗ trợ được là anh sẽ hết mình để hỗ trợ.

Một bé giao dịch viên, mới ra trường, tốt nghiệp tại Hà Nội, xa quê hương, xa cha mẹ để vào đây khởi nghiệp, giọng miền Bắc và miền Nam quả thật là khác nhau, khiến chúng tôi khó tiếp xúc, nói chuyện cùng nhau nhiều và cũng gây khó khăn cho bé khi phải thực hiện giao dịch cho khách hàng. Tuy nhiên đó cũng chỉ là thách thức cho bé và cả chúng tôi để hòa nhập và thay đổi vì nhau.

Tuổi trẻ thì ít ai có thể làm được quản lý tốt phải không? Quan niệm đó chính là thách thức cho ba anh Trưởng phòng Quan hệ khách hàng còn rất trẻ tuổi của chúng tôi, trẻ tuổi thì thường đi kèm với suy nghĩ còn non nớt, còn trẻ con chưa biết quản lí nhân viên mình thế nào nhưng đó cũng là một lợi thế của các anh để mang đến cho nhân viên một sự thân thiện, thoải mái và hoà hợp, phối hợp tốt trong công việc.

Đương nhiên là không thể không nhắc đến hai cánh tay đắc lực của người Thầy của chúng tôi. Hai người giống như ở hai thế giới khác nhau vậy, một người thì trầm lặng, có thể không la mắng nhân viên một lời cho dù có sai phạm, trao đổi với nhân viên rất nhẹ nhàng và ngược lại một người thì có thể nói suốt ngày nhưng không phải là nói chuyện nhảm, không ra gì mà là nói để hướng dẫn, chỉ bảo, trao đổi với nhân viên về công việc. Hai tính cách rất khác nhau nhưng trong công việc đều là các đàn anh đàn chị hướng dẫn, đào tạo chúng tôi từng chút một để chúng tôi ngày càng trưởng thành hơn.

Còn rất nhiều, rất nhiều nhân tố đặc biệt tại nơi chúng tôi đang công tác, nếu nói về nhau không biết cần bao nhiêu thời gian mới đủ.

Nơi đây, nơi chúng tôi đang công tác, làm việc cùng nhau có phép màu hay sức hút mãnh liệt gì mà chúng tôi là những con người khác nhau, đến từ các vùng miền khác nhau, ngôn ngữ, giao tiếp cũng khác nhau và hoàn toàn xa lạ lại có thể gắn bó cùng nhau lâu dài và yêu thương nhau đến vậy. Nơi mà chúng tôi đang nói đến là ABBANK Chánh Hưng, một nơi mà chỉ dùng 3 từ để diễn tả: ĐOÀN KẾT, YÊU THƯƠNG, TỰ HÀO

Ở bất kỳ nơi nào thì cũng sẽ có truyền thống và cách làm việc riêng và ở đây chúng tôi cũng có một truyền thống, một thói quen rất nhỏ nhưng mang lại năng lượng cho chúng tôi một ngày, một tuần làm việc đầy phấn khởi.

Thứ 2 đầu tuần, chúng tôi sẽ có mặt tại cơ quan sớm hơn giờ giao dịch bình thường để tập thể dục với bài nhạc truyền thống của ngân hàng, hay một bài Flashmos đơn giản để khởi động. Đây là một việc làm nhỏ nhưng rất ý nghĩa, đó là khoảng thời gian mà chúng tôi, tất cả mọi người tại các Phòng Ban được gặp mặt nhau để chào hỏi, cười nói với nhau vui vẻ, truyền năng lượng làm việc cho nhau. Vì sau thời gian đó, chúng tôi, mỗi người lại quay về với những chỉ tiêu của mình, những con số mà mình phải đạt được.

Mỗi ngày làm việc của chúng tôi có đủ cảm xúc vui có buồn có, có khi thì hào hứng, thích thú, vui vẻ, náo nhiệt, và có khi cũng chán nản, lười biếng, buồn bã và mệt mỏi.

Hôm nay bé giao dịch viên sale được một hợp đồng bảo hiểm; bạn quan hệ khách hàng giải ngân được cho khách hàng nhanh chóng, xử lý được các vấn đề phát sinh; một hồ sơ được trình duyệt thành công... đó là niềm vui sướng của chúng tôi khi hoàn thành các nhiệm vụ.

Nhưng cũng có đâu đó một vài bạn chưa biết phải hoàn thành chỉ tiêu của mình như thế nào, “sao mình mở được tài khoản công ty đây?”, “bảo hiểm tháng này chưa chốt được”, “chỉ tiêu thẻ Tín dụng chưa hoàn thành?”, những câu nói ấy cũng chính là nỗi lòng của biết bao nhiêu người đang bị áp lực chỉ tiêu.

Tuy nhiên, chúng tôi không gục ngã, chúng tôi lấy cái khó để làm động lực tiếp tục tiến lên. Một giọng nói phía sau chúng tôi “em phải cố gắng hơn, cố gắng hơn nữa, chị biết sức em còn làm được nhiều hơn thế”, không biết là chúng tôi còn bao nhiêu sức để có thể tăng tốc vượt qua và về đích nhưng lời nói đó như kim chỉ nam, chỉ đường cho chúng tôi tiếp tục bước.

Đặc biệt điều mà để chúng tôi nhớ mãi về nơi đây đó là những trận “Bão”. Một cái từ nghe xong là ai cũng nghĩ đến sắp có thiệt hại nhưng “Bão” của chúng tôi không phải vậy, không phải là những cơn bão của miền Trung, gây thiệt hại về vật chất và tính mạng, mà là những buổi họp kinh doanh khi chúng tôi làm sai, gây ra sai phạm, những buổi họp đầy căng thẳng, có sự nhắc nhở, la mắng từ người Thầy nhưng cũng chính các buổi họp đó chúng tôi sẽ được hướng dẫn cách xử lý, khắc phục các sai phạm của mình.

Chính những lần la mắng đó làm cho chúng tôi nhớ mãi về sai phạm của mình đã gây ra. Do đó, để nhắc nhở chính mình không được sai phạm nữa, phải rút kinh nghiệm từ các lỗi lầm đó nên chúng tôi gọi những buổi họp đó là “Bão”, một cách gọi để chúng tôi nhớ phải làm việc thận trọng, cần thận tránh sai phạm.

Tuy nhiên, chúng tôi cũng không phải là những con người chỉ biết cúi đầu vào làm việc, mà cũng có những chuyến đi du lịch, xả stress đầy ý nghĩa và tràn đầy tiếng cười với những trò chơi vui nhộn. Chúng tôi làm việc luôn hết mình nhưng chơi thì chúng tôi cũng không thua ai bao giờ. TeamBuilding, khởi động kinh doanh đầu năm, họp báo cáo kết quả cuối năm đều là những dịp để chúng tôi tìm hiểu và gắn bó nhau nhiều hơn, sau những buổi họp báo cáo, tổng kết đầy căng thẳng là những cuộc vui chơi, ăn nhậu đầy tiếng cười.

Đó là những chuyến đi mà chúng tôi được giải tỏa và tạm thời quên đi các chỉ tiêu kia để cùng nhau thoải mái vui chơi, là những chuyến đi mà chúng tôi sẽ nhớ mãi trong tâm trí của từng người. Sau những chuyến đi đó, chúng tôi lại có năng lượng tràn đầy để quay về với công việc, với những phát sinh xảy ra hằng ngày trong công việc.

Có nơi nào làm việc như nơi chúng tôi đang công tác không?. Biết bao nhiêu cảm xúc để lại trong chúng tôi nếu phải chia xa nơi này, nơi chúng tôi gắn bó cùng nhau, có thể là 7/7 ngày làm việc trong tuần, cùng nhau trải qua các kì kiểm tra, giám sát đầy căng thẳng, áp lực.

Nơi đây như ngôi nhà thứ 2 của chúng tôi, nếu mệt mỏi chúng tôi cũng có thể chia sẻ với nhau trong công việc, trong các chuyến xả stress cuối tuần.

Nơi đây, ABBANK Chánh Hưng của chúng tôi đây, đúng như cái từ mà chúng tôi gọi “ĐOÀN KẾT, YÊU THƯƠNG, TỰ HÀO”.

LÝ HOÀNG NGỌC NI

Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục