Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Bắp.
Đã ngần ấy thời gian trôi qua, tôi còn nhớ đó là ngày bầu trời hơi âm u, quầy giao dịch của tôi vẫn đông khách. Tôi bận bịu, tất bật với sấp hồ sơ chưa xử lí kịp. Bỗng nhiên, đồng nghiệp bên cạnh tỏ vẻ hoang mang thì thầm tai tôi, “đọc mail đi em”. Mở mail trong sự hiếu kỳ: “Ngân hàng chúng ta vừa có quyết định vào diện bị kiểm soát đặc biệt”.
Là thông báo gì vậy? Chuyện gì đã xảy ra? ....
Thấm thoát đó cũng mấy năm rồi, kể từ cái ngày ấy, chúng tôi dần như bị quên lãng. Ngân hàng chúng tôi trước kia đâu đó cũng là một Bank lớn. Nhưng rồi vì những sự cố ngoài ý muốn cho nên mọi thứ không được vẹn toàn.
Các bạn biết không? Mỗi khi tôi đọc các bài viết về các ngân hàng, tôi hơi chạnh lòng. Trong khi các bảng xếp hạng xướng tên những “người anh lớn” thì nhà tôi lại phải im hơi lặng tiếng trong một góc nhỏ. Tôi chưa bao giờ so sánh nhà mình với nhà họ. Tôi chỉ tha thiết nghĩ “Khi nào nhà mình trở lại như trước”.
Tôi là một người yêu nghề, tôi yêu luôn mái nhà tôi đang làm việc. Tôi còn nhớ đợt Page Bankers Có gì vui? tổ chức review về các ngân hàng. Tôi âm thầm đợi tới nhà mình, nhiều comment suy nghĩ như tôi, họ có nhiều cái tình cái nghĩa với bank tôi lắm!. Nhưng rồi đâu đó cũng có vài comment gọi là hơi kì thị. Xin đừng kì thị chúng tôi, vì bản thân chúng tôi không ai muốn thế! Chúng tôi vẫn đang nỗ lực từng ngày để phát triển, chúng tôi vẫn luôn hy vọng ánh nắng sẽ chiếu sớm nhất trong thời gian có thể. Vì chúng tôi là những con người không đầu hàng, chúng tôi vẫn đang lập ra rất nhiều kế hoạch để tái cơ cấu và phát triển vững mạnh. Đó sẽ là một ngày không xa...!
Các bạn biết không? Nhìn nhà người ta thưởng a thưởng b thưởng c thấy ham lắm chứ. Nhà mình thì lương tháng 13 xém chút xíu là không có rồi. Chúng tôi không mong được như các bạn, chúng tôi không có thưởng, chúng tôi cũng không có những phần quà bắt mắt và sang trọng. Nhưng chúng tôi có được sự an ủi từ lãnh đạo, sự cảm thông của cả một đội ngũ nhân viên nhiệt huyết và hết lòng vì ngân hàng mình. Tuy vài ba trăm nghìn đồng không đáng là bao, nhưng nếu nghĩ nó đủ thì nó sẽ đủ.
Bao nhiêu năm như vậy cũng quen rồi, quen cái cảm giác không còn được nhắc nhiều trong các câu chuyện về ngân hàng, không còn được gọi tên trong TOP các bank nổi tiếng. Không sao, tia hy vọng chúng tôi còn mà, sự nỗ lực và phấn đấu của chúng tôi vẫn ở đây mà. Ngày nào ngọn lửa trong chúng tôi còn cháy thì ngày đó nhà tôi vẫn là number 1.
Có thể bài viết này sẽ không được share, không được nhiều like. Tôi chỉ hy vọng được nhiều người đọc, đọc và hiểu được cảm giác của những con người đang một lòng với nghề, xin hãy đối xử với chúng tôi như bao nhân viên ngân hàng khác. Dù bị kiểm soát, tuy nhiên sự vận hành của chúng tôi vẫn bình thường như bao ngày, chất lượng phục vụ của chúng tôi có thể nói không thua ngân hàng khác, các chế độ cho khách hàng vô số kể... hệ thống dịch vụ đang được nâng cấp từng ngày.
Gắn bó với bank bao lâu rồi, cái tình cái nghĩa nó nặng lắm. Những phút giây được phục vụ khách hàng là những khoảng thời gian đáng trân quý nhất. Được tận tụy với nghề, nhận được những thành quả do chính tay mình tạo ra, cảm giác khó tả lắm. Có phải không các Bankers?
BẮP
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
Ngân hàng | 1 tháng | 6 tháng | 12 tháng |
---|