Hành trình từ “tiệm bánh mì” đến “ngân hàng tôi yêu”

(Banker.vn) Mỗi lần cãi nhau trong công việc thì ngày hôm sau tụi mình vẫn là chị em tốt, vẫn ngồi trao đổi công việc với thái độ rất hợp tác như chưa từng có cuộc ẩu đả hôm qua. Mình ước mong sao, đừng có tình yêu mới xuất hiện bất ngờ, dẫn dụ mình rời khỏi cái nhà băng tràn ngập niềm vui và nghĩa tình này các bạn ạ.

Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Trần Ngọc Thụy, công tác tại Ngân hàng BNP Paribas - Chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh.

Mình vốn là luật sư, công ty luật có tên tiếng Anh gần giống như “bánh mì”. Làm việc ở "tiệm bánh mì: có thể nói là sang chảnh nhất nhì Việt Nam gần 9 năm, trong sự bảo bọc của 2 người sếp quyền lực, mình không ngờ có ngày rớt xuống “ngân hàng thực dân” này. Cũng chỉ tại một trận cãi vã do yêu xa khi chị sếp đi công tác nước ngoài vào tháng 4/2019 và người yêu mới tại tầng 5, cùng tòa nhà xuất hiện vào ngày định mệnh đó.

Người đầu tiên mình gặp ở Ngân hàng BNP Paribas - Chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam (BNPP) là sếp trực tiếp của mình – Legal Head có đôi mắt rất thông minh và đẹp (tạm gọi “nàng thơ”) – “yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên” là có thật nhé.

Kế đến là HR mặt khó đăm làm mình quên luôn mức lương hiện tại của mình (thế là hàng tháng bị lỗ hơn 1 triệu cơ đấy). Nhưng giờ mình rất quý chị HR năng động, trẻ trung, nhiệt tình đó. Tiền chưa chắc mua được niềm vui đâu các bạn ạ.

Sau đó, mình được giao làm bài test hóc búa của nàng thơ. Rồi gặp ông CEO người Pháp quý tộc, hào hoa, phong nhã, và với hai sếp bên vùng. Phải nói là BNPP có quy trình phỏng vấn gắt gao nhất trong suốt 14 năm đi làm của mình. Điều đó thể hiện sự chuyên nghiệp. Mình thực sự rất ấn tượng với nàng thơ, dàn HR và dàn chóp bu. Đây là yếu tố quan trọng giúp mình quyết tâm bỏ "tiệm bánh mì" thơm phức và sáp vào tình yêu này để bắt đầu những chuỗi ngày dưới chế độ “thực dân”.

Tháng 9/2019, mình vào làm sau 4 tháng lấn cấn với "tiệm bánh mì". Hai ngày đầu tiên gia nhập BNPP, nàng thơ ngồi nói về tổ chức thực dân này từ trong nước cho đến nước ngoài, hội sở... với một niềm tự hào ghê lắm. Sau một tuần thì mình nhớ tên của gần hết mọi người ở BNPP. Có nhiều người làm ở tòa nhà này hơn 10 năm nên thấy mặt mình cũng quá quen luôn. Trộm vía, may mắn thay, dù xưa kia làm công ty sang chảnh nhưng mình luôn gật đầu chào mọi người kính cẩn nếu thấy “có vẻ quen”. Khởi đầu thuận lợi ngoài mong đợi. 

Sau đó 2 tuần, mình đi team building lần đầu tiên với BNPP. Mới vào hai tuần nhưng mình đi chơi rất vui, được mọi người quan tâm và nói chuyện như thể ở BNPP cả năm rồi. Được nước làm tới, mình lấn sân tham gia showbiz bằng cách xung phong làm thiên sứ các hoạt động xã hội (CSR) của ngân hàng.

Ở BNPP, mọi hoạt động liên quan đến CSR đều được mọi người hưởng ứng với một sự nhiệt tình “quá sức tưởng tượng”. Các bạn trẻ bày trò bingo game để huy động tiền đóng góp, dịch sách giúp các tổ chức giáo dục, mua sách/tập vở/bút viết tặng cho các em nhỏ, tổ chức hội thảo về cuộc sống nơi đô thành đầy cạm bẫy và những kỹ năng cần thiết khi phỏng vấn cho các em sinh viên người dân tộc thiểu số, tổ chức các chuyến đi đến các tỉnh vùng sâu vùng xa để xây nhà, dựng chòi, làm phân chuồng, xây chuồng gà, trồng rau cỏ... Có chị kia còn viết bài về cuộc sống người dân miền Tây thiếu thốn đủ thứ. Hai năm liền chị ấy đều nhận được khoản tài trợ trị giá 4.000 EUR mỗi năm từ hội sở tại Pháp để xây nhà cho các gia đình khó khăn ở miền Tây. Thật sự ngưỡng mộ chị và BNPP.

Kể về CSR của BNPP thì kể không hết các bạn ạ. Năm nay, ngoài các hoạt động năm cũ, bọn mình sẽ trao đổi sách cũ trong văn phòng để mọi người có thể mua sách cũ của nhau, và tiền đương nhiên về túi của đội CSR rồi. Bọn mình cũng sẽ nấu ăn và “ép” mọi người dùng bữa bằng tiền của mọi người để huy động quỹ nữa đấy. Nói tự hào một xíu, mình chính là cô luật sư có biệt danh “pha nước chấm ngon nhất nhà băng BNPP” và là cô gái chở cả miền quê Đồng Nai lên nhà băng đó ạ. Mình thực sự cảm thấy rất rất tự hào vì là một phần của nhà băng nghĩa tình này. Còn nhiều tình cảm khác khiến mình – vốn dĩ là một người khá bận rộn – nay phải viết bài ca ngợi tổ chức nè. 

Không nơi nào bạn có thể thấy một mùa Giáng sinh mà người người đều háo hức đi nhà sách chọn quà, tự gói thành những hộp quà nhỏ xinh cho các em học sinh tiểu học không có điều kiện. Buổi trưa mọi người tranh thủ ăn vội rồi hú nhau ra nhà sách. Nhờ hoạt động đó, mình thấy yêu nhà sách Hải An ở đường Nguyễn Thị Minh Khai vô cùng. Như cái cách mình yêu người của BNPP.

Nếu các bạn được sống qua một cái Tết ở BNPP, kỷ niệm tuổi thơ sẽ ùa về. Mọi người trao đổi quà quê, quà Tết rộn ràng lắm. Vừa đến 28 Tết là tủ lạnh nhà ai cũng đủ đồ ăn ba miền rồi. Mình thực sự chưa từng trải qua cảm giác này suốt 14 năm đi làm các bạn à. Bốc thăm trúng thưởng, lì xì cũng ầm ầm hơn cả xó chợ quê các bạn ơi.

Về công việc, vì BNPP cũng không nhiều nhân sự lắm, nên nhiều khi các đồng chí Quan hệ khách hàng (RM) cũng tự mình làm khá nhiều việc. Vậy nên mình cũng cố gắng hỗ trợ họ hết sức. Chưa kể, có vài đồng chí RM khá bảnh tỏn, xuất thân nhà luật, khiến mình mỗi lần trả lời cũng phải rụt cổ vài lần. Ở đây, có rất nhiều cô trưởng phòng vừa xinh đẹp, giỏi giang, khiêm tốn, bảo vệ lính hết mình, và ăn chơi tung xõa cũng không thua một ai. Điển hình là bà chị Head of CLM – mình yêu hơn cả nàng thơ của mình đó. Nhưng vì tình yêu không được đáp lại nên giờ bớt rồi. Lý do không thể đáp lại là vì cổ bận đáp lại một bầy yêu nhền nhện 9 đứa của cổ rồi. 

Đội ngũ tài chính kế toán cũng siêu ngầu, siêu quậy và siêu chịu chơi nhé. Toàn là bạn đồng hành về trễ, múa hát và ăn chơi với mình đó. Sau gần hai năm tại đây, mình cũng không biết mình thuộc đội Legal, hay đội Compliance (Tuân thủ), hay Finance (Tài chính), CLM (Quản lý khách hàng), hay là Pantry (Nhà bếp) luôn các cậu ạ.

Tuy nhiên, chỗ nào cũng có cái được với không được. Ở đây cũng có những đồng chí có một khao khát kiếm tiền bất chấp, không chịu lắng nghe, thấu hiểu và nhìn nhận rủi ro. Rồi cũng có những đồng chí cứ hỏi mãi một vấn đề đã hỏi nhiều lần (dù người ta bảo đồng chí ấy thực ra muốn kiếm chuyện với mình thôi). Tuy nhiên, luật sư là mình đây, ngày thường trông thật quốc dân, thảo mai và dễ thương, lại dễ dàng nổi điên, cãi nhau như dân chợ búa qua điện thoại, viết email dằn mặt có một không hai để chặn đứng mọi sự ngoan cố - đương nhiên là với sự hỗ trợ tinh thần và câu chữ của nàng thơ. Bởi thế, sau gần hai năm, mình vẫn ế các bạn ạ, dù mình tự nhận thấy khá xinh, khá tốt và khá thông minh, nhưng căn bản là mình quá hung dữ. 

Ấy vậy mà, sau mỗi lần cãi nhau trong công việc thì ngày hôm sau tụi mình vẫn là chị em tốt, vẫn ngồi trao đổi công việc với thái độ rất hợp tác như chưa từng có cuộc ẩu đả hôm qua.

Mình ước mong sao, đừng có tình yêu mới xuất hiện bất ngờ, dẫn dụ mình rời khỏi cái nhà băng tràn ngập niềm vui và nghĩa tình này các bạn ạ. 

TRẦN NGỌC THỤY

Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ

Theo: Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ
    Bài cùng chuyên mục